Bài đăng

Bao năm ngửi mùi hôi

Hình ảnh
Bao năm ngửi mùi hôi Từ thôn, xóm, làng, phường Cái mùi như truyền kiếp Thật là nó thúi gì đâu Mùi gì mà thúi thật lâu Trời ơi thúi bư đầu Làng trên làng dưới phát rầu  Nhắc mà nghe nhói đau Hôm nao mình dạo chơi  Vòng quanh phía bờ hồ Rác nhiều hơn là nước Mặt hồ sóng sánh màu nâu Là màu của buồn đau  Là ô nhiễm u sầu  Mùa mưa ngập đến ngang đầu Phố phường thua đồn trâu Thôi! Em chớ buồn Quăng rác ra đường Chuyện thường đâu ai thấy đau  Biết đâu ngày sau Con cháu toàn bệnh đau Là do rác tự hôm nào  Bao năm ngửi mùi hôi Từ khi mới chào đời Đến gần đi tạ thế  Từ thành phố tới làng quê Người ngoài thấy mà chê “Việt Nam rác ê hề” Nhìn đâu cũng quá ê chề  Hỏi lòng sao buồn ghê Hát theo bài Hoa Sứ Nhà Nàng của NS Hoàng Phương

Em đưa tôi sang ngang

Hình ảnh
 EM ĐƯA TÔI SANG NGANG (Hát theo bài “Tôi đưa em sang sông” của NS Nhật Ngân)  Tôi đưa em năm trăm (usd) Nàng kêu đưa thêm năm ngàn (usd) Nàng nói muốn chút sửa sang Làm mí nhấn nhá hở hang “Nếu anh mà không đưa Đừng có mơ chuyện mây mưa...” Chẳng lẽ em đẹp như vầy Mà để cái ngực xíu xiu  Tôi nghe em than kêu Thành ra vung tay nuông chìu Tiền-vốn cứ thế nát tiêu Nàng cũng cứ thế quái chiêu Lúc bơm ngực cho ngông Rồi lúc bơm một bên mông Làm móng, xăm mày, lắp tròng Suốt năm rì biu (rebuilt) xoay vòng  Rồi nhìn em giờ quái thai Tiền em xài quá tay... bay hết gia tài Mà đời anh thật đắng cay Cày lo giờ sắp đai (die)... không biết đêm ngày Em tôi nay lưng tôm Ngực to nên đi hơi khòm Đầu tóc uốn giống đống rơm Nhìn ngán chẳng nuốt nổi cơm Nếu xưa đừng lung lay Tiền chẳng bao giờ trao tay Thì đã dư nhiều để xài Có đâu giờ như ăn mày

Chủ không - Chổng khu

Hình ảnh
CHỦ KHÔNG - CHỔNG KHU (Hát theo bài Mùa Thu Lá Bay của NS Nam Lộc) Từ ngày bước chân sang xứ Hoa Kỳ Biết bao oai phong cũng đành vứt đi Cày ngày cày đêm quít-ken (weeken) nề chi Cày lo trả biu (bill) nên nào dám phi (free)  Chorus: Nhớ lúc xưa khi còn Việt Nam Đời vẫn thảnh thơi còn ngủ trưa li bì Làm tim-lít (teamlead), bao người nể nang Ăn xài sang, có đâu e dè  Giờ thì chổng khu nơi chốn xa lạ Tiếng Anh u ơ nói hoài chẳng ra Tiền nhà tiền xe thẻ re-địch-ca (credit card) Còn lo tứ tung nên cày chết cha (loop) ======= Ngày vừa mới qua ngơ ngáo trăm điều Vốn mang sang đâu có được bấy nhiêu Phòng thì phòng se (share) bé như cầu tiêu Tậu thêm chiếc xe cũ mèm xíu xiu Chorus: Món của Tây coi bộ không khoái Thành thử cứ ăn mì gói cho qua ngày Gặp pô-lít (police) quay đèn bắt vô Sợ hụt hơi nói không ra lời Vì mình đến đây tuổi cũng hơi già Phải nai lưng trâu kiếm tiền tối đa Học hành thì thôi để phiên người ta Được qua đến đây sao còn thán ca? (Repeat)  Bề nào giờ đây đã xương bọc da Thì lo

Tay vịn

Hình ảnh
Nhạc chế: Ý Nhiên Ảnh: lượm trên mạng (Hát theo bài Cô hàng xóm của Lê Minh Bằng)   Từ miền quê Lên phố đi làm thuê Nhan sắc bao người mê Nhưng nàng vẫn chưa an lòng? Còn đợi trông! Em cứ đi cà nhông Quen hết anh rồi ông Vui đùa trên phấn son Xuân nay hai chín em tròn Duyên bước chưa mòn Em chờ đợi ai? Mộng mơ đời con gái Đã lỡ xuân thì Thôi... buồn mà chi! Đ/K Em không yêu ai Sao mà em cứ hẹn? Em hẹn cho nhiều và thật nhiều Rồi gieo rắc yêu thương cho nhân gian Em làm ngang trái đời, phiền nhiều anh cứ hoang mang... Em hay chơi sang  Sang Hong Kong sắm sửa Bay về bên Hàn gặp bạn bè Tiền em cứ tiêu pha đâu chi lo Khi cần em cứ gọi là người thương sẽ thêm cho... Rồi một hôm Em quyết tâm dừng chân Thôi hết quen già gân Mong đời ấm êm duyên phần... Thì buồn không! Đâu mấy ai chờ trông Cho những đêm phòng không Phai tàn theo tháng năm Hôm nay đi lễ đêm rằm Em khấn cho trần gian còn người thương Đời em thời con gái Cứ thích dong dài Nay còn được ai?

At → Ta

Hình ảnh
Fort Worth - Tiểu hàn 2021  Còn nhớ... Buổi sáng đầu tiên đặt chân lên xứ này. Đó là mùa mà cái lạnh đã bao phủ khắp nơi, để sắp xếp mọi sự ồn ào vốn có nên lặng lẽ, ngăn nắp hơn. Mùa của những bức tranh tối giản, mộc mạc, đầy tinh tế. Thật vậy, chỉ có sự khéo léo của tạo hóa mới bôi nhạt được mấy sắc màu chói lóa mà không phải nhận lại bất kỳ sự phẫn nộ hay hờn tủi nào... Từ chiếc lá cho đến cái sừng nai đều hài lòng với những vẻ điểm trang đầy hoang vắng, ẩm mục đó. Mỗi sáng thức dậy ta đều mong cho nó sớm qua đi. Nhìn những hàng sương mỏng lờn vờn trên mặt hồ, lòng thấy ghen tị mà ngưỡng mộ lắm. Muốn biện bạch cho sự nhút nhát của bản thân thì cũng chẳng làm cho hàng cây, bầy ong... ấm lên được. Cuộc sống cứ quẩn quanh ô kính mà tận hưởng sự cằn cỗi cho qua hết tháng ngày nông nỗi. Chẳng có cái lạnh nào là vĩnh cửu và cũng chẳng có sự hoang phí nào là muôn miên. Càng sống nhiều thì càng độ lượng, già nua hơn. Ta có thể tha thứ cho sự vô cảm của bản thân, cố tìm cách lôi kéo thanh xu

Ngóng mưa

Hình ảnh
Thì ra em ấy đứng <ngóng mưa> Tìm <kiếm chăn> phơi lúc mới vừa  Trên đấy có hình con Hến chúa        Không đầu, há miệng, mắt tua tua

Viết chân tròn trên tuyết

Hình ảnh
Mùa Đông tuyết trắng phủ đầy Lạc nhau giữa chốn <dấu giày> hằn in Anh về trong những lặng thinh Lết lê trĩu nặng một hình bóng ai? Chiều về cơn <gió quá tay> <Thu Ca> một bản nhạc dài nhớ em

Bảy ngày mục mông

Hình ảnh
(hát theo bài Bảy ngày đợi mong)  Ta hẹn nhau đánh bài gặp nhau khi Tết đến Biết anh thích bài cào em mới mời chào gầy sòng tiến lên Vừa mới vào thì hên ăn tới hai chục ván Rồi một hơi ngấm mồi vận sao đổi dời đến em vùng lên....  Mới một chục bàn thua nên anh còn sung lắm chẳng có ngán em đâu. Thua đến ba mươi bàn anh thấy hơi điêu tàn lòng anh chút hoang mang. Em nói thôi mình dừng và kêu lô tô nhé! quyết anh quyết dặn lòng anh sẽ tìm lại tiền mình đã thua... Nàng mới gạ bầu cua sang tới kêu sì zách.... Em! em cứ quay vòng vòng... Ai bắt anh ngồi sòng cho mắt anh lệ không!

Mát-xa Ghe

Hình ảnh
Hôm nào đi mát-xa [ge] Nghe đồn có bãi một ghe bốn xuồng Lên ghe hành khách cởi truồng Tại vì [ghe cũ] nước tuôn ướt quần

Tôi chưa có mùa thương

Hình ảnh
(hát theo bài Tôi chưa có mùa xuân, một tình khúc nhớ nhung cho mùa covid) Đợi hai ba năm nữa khi hàng không mở cửa thì anh đến với em. Giờ này còn đợi thêm, xin qua mau ngày tháng để thôi nhớ về nhau. Ngày xa cách Việt Nam anh nào có đâu ngờ cuộc đời ngang trái thêm. Ôi COVID muôn nơi, qua bao mùa thương nhớ ngày về sao quá xa. <ĐK> Bao năm sống trên đời, ai có đâu ngờ tai ương đến cho người. Làm càn khôn đổi thay, muôn người đang rối, xa cách nhau triền miên. Lo toan khắp trăm đường, thao thức đêm trường, đâu ai biết vô thường. Ngày đoàn viên quá xa, bao lời anh hứa xin khất thêm người ơi. Rồi mai thôi gian khó, đan vòng tay trước ngỏ, hàn huyên đến với ta. Dậm dài từng ngày qua, thêm yêu thương trìu mến, đời thôi hết hoài mong. Người thôi hết chờ trông! anh tìm đóa hoa hồng cài vòng trên tóc mây. Bao xa cách chua cay, nay đong đầy yêu dấu một đời ta có nhau