Nỗi buồn Việt Kiều

Viết cho nỗi lòng của những người Việt xa xứ
(Hát theo bài “Nỗi buồn hoa Phượng” của NS Thanh Sơn) 

Mỗi năm có tiền là mong trở về
Nhớ thương bà con, nhớ thương làng quê
Từ ngày qua Mỹ: khuân, vác, bưng, bê
Sáng làm tận khuya mới về
Cuộc đời còn kiếp làm thuê. 

Mỗi khi sắp về là lo đủ điều
Cóp ky ngày đêm chẳng dư được nhiêu
Nào tiền mua vé, ăn uống, chi tiêu
Số tiền còn đây chẳng nhiều
Về quê kể ra hơi liều… 




Đ/K:
Có nhiều người hỏi han
Đi qua bên xứ người
Chắc kiếm tiền nhiều như hốt rác!
Đời ai được giàu sang?
Đời tui làm như thú lính
Nói vẫn nghèo nào ai có tin? 

“Sống bên xứ giàu mà than hổng tiền
Xế sang, nhà to sướng như là tiên”
Việt kiều mang tiếng sung sướng muôn miên
Cứ về là phải có tiền
Người đâu biết ta ưu phiền.